Thời gian thấm thoát thoi đưa, mới ngày nào con còn chập chững tập đi. Mở mắt ra là thấy tình yêu của cha mẹ vây quanh thế mà nay, con lớn khôn và dần xa vòng tay của cha mẹ. Lâu lâu mới có dịp về nhà, cuộc sống tất bật đã cuốn con theo dòng chảy hối hả của nó. Vô tình một khoảnh khắc lặng nhìn cha mẹ thật lâu, chợt nhận ra mắt cha đã mờ và tóc mẹ lấm chấm hoa râm. Ôi thời gian ơi!
Giờ đây, con đã đi khắp nẻo đường đời nhưng vẫn không thể đi hết trái tim của đấng sinh thành. Lớn khôn mới hiểu được một phần vất vả của cha mẹ. Ngoài kia, người ta đua nhau mà toan tính, có khi tính toán cả với cha mẹ mình. Bởi người ta bảo, đời này bạc lắm:
“Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng
Con nuôi cha mẹ tính tháng kể ngày”
“Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng”
Trên đời này, hầu như tất các các bậc làm cha mẹ đều yêu thương con của mình, chỉ có vài trường hợp là ngoại lệ. Nói sao nhỉ, tình cảm giữa cha mẹ và con cái thật sự rất thiêng liêng và có gì đó rất đặc biệt. Tất nhiên rồi, con cái là kết tinh tình yêu của cha mẹ, là máu thịt và là tất cả của họ. Đã là máu thịt của mình thì làm sao mà không thương cho được.
Khi chúng ta dành tất cả tình thương cho một người, chúng ta không còn biết tính toán nữa. Thưở đời xưa đến nay, cha mẹ nuôi con có đong đếm bao giờ. Chỉ cần biết để con vui vẻ và khỏe mạnh thì cha mẹ có khó khăn gì cũng có thể vượt qua. Nuôi một đứa nhỏ chẳng phải là chuyện dễ dàng gì, chưa kể đến chi tiêu rất nhiều tiền bạc, còn phải hao tổn công sức và tâm trí.
Cha mẹ thường xem con là báu vật, mong muốn tất cả mọi chuyện tốt đẹp đều đến với con của mình. Từ lúc mới sinh ra cho đến lúc trưởng thành, con chỉ việc ăn, ngủ, học rồi chơi. Mọi việc đã có cha mẹ gánh vác hết. Thế nên, có nhiều bạn thật sự chưa hiểu được, cảm thấy cuộc sống cũng chẳng có gì ghê ghớm. Đến một lúc nào đó, bạn sẽ nhận ra rằng cuộc sống này vốn không dễ dàng, chưa bao giờ là dễ dàng. Nếu bạn cảm thấy nó dễ dàng thì nhất định là đã có người thay bạn gánh vác lấy phần không dễ dàng đó.
“Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng”
Một câu ca dao mới ý nghĩa và thâm thúy làm sao. Người xưa so sánh công lao và tình thương của cha mẹ ví như biển hồ lai láng. Trên đời này có bao nhiêu cái biển, cái hồ? Và rồi có tận bao nhiêu nước trong ấy, chúng có bao giờ cạn khô? Chẳng thể nào như thế được, tình yêu thương của cha mẹ đối với những đứa con cũng vậy. Dù thời gian có qua đi, cuộc sống nhiều thay đổi nhưng họ vẫn như vậy, vẫn dành hết tất cả những gì tốt đẹp nhất cho con của mình. Như biển hồ kia, biết đến bao giờ khô cạn?
Chưa một lần người cha, người mẹ tính toán đối với con của mình. Họ đã vất vả gần như cả cuộc đời để lao động và sống vì con. Phần gian nan việc trong nhà ngoài ngõ, phần lo nghĩ trăm điều trong dạ. Ngày ăn chưa biết ngon, ngủ chưa yên nếu con cái không vui vẻ, hạnh phúc.
“Con nuôi cha mẹ tính tháng kể ngày”
Tôi nhớ đã từng đọc một câu chuyện, riêng với tôi nó để lại nhiều điều đáng suy ngẫm.
“Một cụ già ngồi trên chiếc xe lăn cũ kĩ, bên cạnh là người thanh niên ăn mặc lịch sự đang mải mê công việc mắt hướng vào màn hình máy tính. Có một con chim bay đến đậu trên đậu trên bức tường trước mắt. Cụ già nhẹ giọng hỏi:
-“Con trai, đó là con gì vậy?”
Người con trai miễn cưỡng gác công việc, qua loa trả lời cha của mình:
-“Đó là con quạ ạ.”
Khoảng ba phút sau, người cha lại cất tiếng:
-“Con ơi, đó là con gì thế?”
Người con trai tỏ vẻ hơi khó chịu nhưng vẫn trả lời:
-“Con quạ ạ!”
Lại vài phút trôi qua, người cha tiếp tục hỏi:
-“Con trai, đó là con gì?”
Lúc này, người con thật sự đã không thể chịu nổi. Giọng nói mang đầy vẻ gay gắt:
“-Cha à, cha đã hỏi con rất nhiều lần rồi đấy. Con thật không có thời gian đâu mà trả lời cha như vậy. Đây là con quạ, con quạ thưa cha.”
Nói rồi, anh gấp máy tính lại và bực dọc bước vào nhà. Người cha ngồi đó, mắt ươn ướt hồi tưởng về hơn hai mươi năm về trước. Cũng tại nơi này, có cậu bé đã hỏi về chú chim nhỏ tổng cộng mười bảy lần. Và lần nào, người cha cũng mỉm cười “Đó là con quạ đấy, con yêu.””
Câu chuyện nhỏ nhưng ý nghĩa
Đó là câu chuyện mà cứ mỗi lần nhớ đến, tôi lại rơi nước mắt. Đã từng nhủ với lòng rằng, nếu một ngày bản thân có quên đi tất cả mọi chuyện trên đời, thì cũng sẽ không quên công ơn của cha mẹ. Có những người mà cả đời, mình cũng đừng nên làm họ buồn.
Ấy vậy mà có những người mãi không hiểu được nỗi vất vả của cha mẹ. Cho dù có nhiều năm về sau, họ đã có riêng cho mình những đứa con thì tình hình vẫn như thế. Khi còn nhỏ, chúng ta là báu vật của cha và mẹ. Khi trưởng thành, chúng ta vẫn mãi chỉ là đứa trẻ trong mắt họ. Nhưng khi cha mẹ già đi một chút, họ lại trở thành gánh nặng của những đứa con.
Có ai hiểu thấu được tấm lòng của cha mẹ không? Họ thật sự không cần chúng ta trả ơn hay báo hiếu gì cả. Cái họ muốn nhìn thấy nhất là hạnh phúc và niềm vui của các con. Nhìn con thành gia lập thất, sự nghiệp ổn định, gia đình hạnh phúc là cha mẹ đã thấy đủ mãn nguyện rồi. Lẽ dĩ nhiên, nếu bạn biết quan tâm đến cha mẹ thêm một chút thì họ sẽ không còn gì phải hối tiếc nữa.
Kết
Cha mẹ đã dành tất cả những gì tốt đẹp nhất cho chúng ta. Vậy nên, chúng ta dù không được như thế cũng phải nên đáp lại một chút gì cho cha mẹ. Không cần là vật chất hay quà cáp gì đâu, hạnh phúc của bạn chính là món quà quý giá nhất đối với cha mẹ. Họ đã cả đời người không tính toán với chúng ta thì xin đừng nỡ lòng tính toán với họ. Hãy trân trọng những người dành cả đời chỉ để yêu thương bạn. Đừng để mỗi lần nghe câu ca dao cất lên là lại thấy tự xấu hổ với bản thân mình.
“Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng
Con nuôi cha mẹ tính tháng kể ngày”